Xem các cô hàng xén răng đen cười như mùa thu tỏa nắng tuyệt vời nhất 2024
Bình kém chất lượngng bốn câu thơ sau trong bài Bên kia sông Đuống của Hoàng Cầm: Ai về bên kia sông Đuống, Có nhớ từng khuôn mặt búp sen, các cô hàng xén răng đen, Cười như mùa thu tỏa nắng.
Bình fakeng bốn câu thơ sau trong bài Bên kia sông Đuống của Hoàng Cầm: Ai về bên kia sông Đuống, Có nhớ từng khuôn mặt búp sen, các cô hàng xén răng đen, Cười như mùa thu tỏa nắng.
DÀN Ý
các ý chính:
1. “Ai về bên kia sông Đuống” – điệp khúc tô đậm nỗi nhớ da diết về một vùng quê hương, quê hương Hoàng Cầm.
2. “Gương mặt búp sen”, gương mặt thanh quý như “búp sen” lộ ra giữa hai mái tóc, bó gọn trong lớp khăn vuông mỏ quạ, một vẻ đẹp dịu dàng có tiếng của các cô gái “Nội Duệ Cầu Lim”.
3. đề cập người con gái đẹp, người ta thường kể đến nụ cười. Có nụ cười chúm chím của cô gái trong ca dao “Miệng cười như thể hoa ngâu”, có nụ cười duyên dáng kín đáo của người mẹ trong nỗi nhớ da diết của Lưu Trọng Lư: “Nét cười đen nhánh sau tay áo” (Nắng mới).
Cô gái Kinh Bắc có nụ cười dịu dàng, tươi tắn rực rỡ “như mùa thu tỏa nắng”. Nụ cười khiến sáng cả không gian. Đó là bí quyết phân tích sáng kiến mới của Hoàng Cầm.
Bài viết gợi ý:
Trang web này lệ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị PR để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn PR của bạn hoặc tạm giới hạn tính năng chặn PR cho trang web này.
Thơ » Việt Nam » hiện đại » Hoàng Cầm » Bên kia sông Đuống (1983) » Bên kia sông Đuống
nếu Quang Dũng để hồn mình lang thang nơi mây trời non nước xứ Đoài thì hồn thơ của Hoàng Cầm mãi đi về nương náu các mái đình, gốc đa, hội hè Kinh Bắc cổ kính ngàn đời. Dường như có hẳn một khoảng dung tích riêng trong thơ Hoàng Cầm”một diện tích Kinh Bắc, một thời gian Kinh Bắc”. Trên nền không gian ấy, cứ thấy “phải chăng thoáng một cô gái Kinh Bắc” thật gợi, thật thơ bắt buộc cũng cực kỳ ưa ưng ý quyến rũ lòng người.
Ai về Bên kia sông ĐuốngCó nhớ từng gương mặt búp senNhững cồ hàng xén răng đen
Cười như mùa thu toà nắng
Bên kia sông Đuống có mặt trên thị trường trong giây phút “xúc động hồn thơ của Hoàng Cầm. Bài thơ đã khắc hoạ sống động, tài hoa bức tranh Kinh Bắc cổ kính yêu cầu thơ giàu truyền thống trong hoài niệm, cất chan tự hào tiếc nuối Kinh Bắc hiện ra mang con sông Đuống “lấp lánh”, “cát trắng phẳng lì”, bãi hồ “biêng biếc” mía dâu có lúa nếp thơm nồng, tranh Đông Hồ “nét tươi trong” đậm đà bản sắc dân tộc cùng các con người bình dị ẩn đựng vẻ đẹp riêng. Đó là em bé “sột soạt quần nâu”, đó là các cụ già “phơ phơ tóc trắng”, các nàng “môi cắn chi quết trầu”. không chỉ vậy, vẻ đẹp nhân cái Kinh Bắc còn được tái hiện qua chân dung các cô thôn nữ.Người đọc một lần nữa lại thấy ở đây ra đời câu thơ:
Ai về bên kia sông Đuống
Giọng thơ cất đựng nỗi niềm khắc khoải khôn nguôi của tác giả về quê hương, lời thơ có cả chiếc tâm thế ngóng vọng đến bồn chồn da diết. Ngay sau đó, chân dung các thôn nữ Kinh Bắc – được tái hiện bằng các khía cạnh cực kỳ giàu tính thẩm mỹ mang “khuôn mặt búp sen” và hàm “răng đen”. Cùng nụ cười “như mùa thu toả nắng”. Đây là các nét gọi tả hơn là miêu tả “khuôn mặt búp sen” gợi nhiều liên tưởng: đó là một khuôn mặt xinh xắn, có màu phớt hồng, có hương thơm thanh quý. Hình ảnh và ngôn ngữ tạo hình tinh tế, tài hoa nét dáng và hình riêng của các thôn nữ Kinh Bắc có cái khăn mỏ quạ bình dị của dân tộc. Và các hàm răng “nhưng nhức” hạt na đựng chiếc duyên thầm. Như thế, con người đang được miêu tả bằng các khía cạnh vô cùng ấn tượng mang màu sắc thẩm mĩ, nháin dị đôn hậu chất phác mà không kém phần duyên dáng nữ tính.
biện pháp mô tả như thế ta đã từng gặp trong thơ Nguyễn Bính, Anh Thơ, và xa hơn là trong các áng ca dao trữ tình. Đặc biệt, nét cười của các thôn nữ ấy được cảm nhận như mùa thu toả nắng”. Hình ảnh thơ này trở buộc bắt buộc điểm sáng lung linh nhất của đoạn thơ và toàn bài. Bởi lẽ đây là hình ảnh so sánh vô cùng độc đáo và chính xác. Nắng mùa thu – thứ ánh sáng nhạt – nhẹ – dịu – ấm của xứ Bắc được tiêu dùng để biểu đạt nụ cười người con gái tạo ấn tượng nụ cười như đang khiến cho bừng sáng ko gian, lúcến ấm lòng người. Ta bỗng dưng thấy nhớ câu thơ Lưu Trọng Lư trong Nắng mới lúc tái hiện nụ cười của người mẹ nơi kí ức mồ côi của đứa trẻ lên mười nhớ mẹ:
Nét cuời đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè trước dậu thưa
Trong câu thơ của Lưu Trọng Lư, nắng là bối cảnh thành lập nụ cười của mẹ. chiếc thứ nắng trong hoài niệm ko âm u lanh lẽo mà ngược lại, rực rỡ ấm áp lúcến cho sáng lên nụ cười của mẹ. Còn ở câu thơ của Hoàng Cầm, nắng đồng hiện trong nụ cười, vẻ đẹp của nắng lúcến cho buộc bắt buộc vẻ đẹp của thiếu nữ Kinh Bắc. Đây là lối tạo hình mang dấu ấn thi pháp riêng. Trong toàn bộ bài thơ, bất cứ vẻ đẹp nào của Kinh Bắc cũng được đồng hiện trong tương quan mang ánh sáng, cùng ánh sáng, bằng ánh sáng. Từ vẻ đẹp của chiếc sông Đuống “lấp lánh”, vẻ đẹp của tranh Đông Hồ “sáng bừng trên giấy điệp” đến vẻ đẹp của người mẹ Kinh Bắc “khuôn mặt bừng lên như dựng tráng” trong đêm đón nhận đoàn quân trở về nháii phóng quê hương. Và thời gian sắp tới, đó là vẻ đẹp của người con gái Kinh Bắc “cười mê ánh sáng muôn lòng xuân xanh” trong khung cảnh thanh bình. Nụ cười của các thiếu nữ còn gợi liên tưởng đến câu ca:
Miệng cười như thể hoa ngâu
dòng khăn đội đầu như thể hoa sen
Có điều trong mĩ cảm dân gian, nụ cười thôn nữ toả hương – thứ hương thầm kín đáo mà thanh cao. Còn thơ Hoàng Cầm coi đó là nét cười rạng rỡ, trong trẻo mà đượm chất “hiếu tình” – cái vẻ đẹp riêng của thôn nữ vùng Kinh Bắc. Cho buộc bắt buộc ai đã từng một lần đến miền quê này, chứng kiến nụ cười con người nơi đây sẽ ko thể ko nhớ tới câu thơ Hoàng Cầm để cảm nhận rằng viết được câu thơ như thế quả thực bắt buộc là một cây bút tài hoa, buộc đề nghị là một hồn thơ tài hoa.
Từng tha thiết bởi Đôi mắt người Sơn Tây trong thơ Quang Dũng, từ bây giờ người đọc lại bị ám ảnh bởi nụ “cười như mùa thu toả nắng” của thôn nữ Kinh Bắc trong thơ Hoàng Cầm. Mỗi tác giả bằng yêu đương gắn bó sâu nặng mang xứ sở, bằng tất cả sự tài hoa của mình khắc chạm trong lòng người các vẻ đẹp của con người trong khoảnh khắc xuất thần của tài năng và xúc cảm. Xuân Diệu đã từng đề cập “Câu thơ hay hay cả xác lẫn hồn”, các câu thơ tả sông Đuống và tả thôn nữ Kinh Bắc chính là các câu thơ như thế.
(Theo Nguyễn Thị Thanh Huyền, giáo viên dạy văn tại trường THPT chuyên Hùng Vương – Việt Trì – Phú Thọ)
Hoàng Cầm – xưa và thời gian sắp tới
III. Mùa Thu tỏa nắng
Nguồn thơ Hoàng Cầm róc rách qua phong cảnh quê hương lúc vướng vào kỷ niệm, một nhan sắc, bỗng ngời lên thứ ánh sáng diệu kỳ, bao la, ngây ngất:
Ai về bên kia Sông Đuống
Có nhớ từng khuôn mặt búp sen
các cô hàng xén răng đen
Cười như mùa thu tỏa nắng
(“Bên kia Sông Đuống’’, tr. 31)
Dịu dàng, đằm thắm và trong sáng, nụ cười ánh lên đôi mắt; dù rằng câu thơ ko nói gì về đôi mắt, ánh nắng và mùa thu vẫn tỏa ra từ dòng nhìn hồn nhiên, đôn hậu, ngời niềm hạnh phúc ấm và sáng, lên đời sống nông thôn ảm đạm, xa xăm. Câu thơ sáu chữ đã có mặt trên thị trường từ lâu, từ trước thời Nguyễn Trãi, nhưng ko thông dụng về sau; nhịp thơ tự do và khoan thai, nhẹ nhàng, cởi mở. Bốn âm bằng liên tiếp, trầm lặng và cởi mở, cười như mùa thu, chợt lóe lên tia sáng sắc cạnh của hai âm trắc tỏa nắng. Tia nắng bất ngờ nhắc chúng ta nhớ lại ánh nắng cuối thu đầu truyện Đôi bạn của Nhất Linh: “Ở quanh đó, như ý mong ước của trúc, trời bỗng nắng to’’.
Về cô hàng xén, Thạch Lam đã có một câu thật quyền: “các cô hàng nước, cùng với các cô hàng xén, kĩu kịt đi chợ Đông, chợ Đoài, là chiếc tinh hoa thuần túy của người Việt Nam từ xửa từ xưa đến giờ’’ [1] Tinh hoa người Việt… Lời ca ngợi tùy hứng có phần quá đáng, vì hình tượng cô hàng xén chỉ ra mắt trong văn học Việt Nam trong một quy trình ngắn, phản ánh thời kỳ quá độ trong xã hội khoáng sản đang bắt đầu hướng về thành phố, vừa chuyển hàng đi, vừa nhận hàng đến, qua cô hàng xén.
Hình tượng cô hàng xén trong thơ Hoàng Cầm bắt nguồn từ nhiều tình cảm sâu xa. Thân chiếc Hoàng Cầm là một cô gái quan họ và một cô hàng xén. các cô gái Kinh Bắc kết bạn quan họ giữa các mùa đồng áng và hội hè, thường rủ nhau đi buôn bán, và các cô thường hát:
Đi buôn khắp cả phố phường
Tôi buôn chẳng được lạc đường về chợ Đồng Xuân [2] .
Thân mẫu Hoàng Cầm bán vì sinh kế, đôi vai trĩu nặng đôi bồ, chăm chút nuôi con ăn học, và hình ảnh bà cụ (1891-1961) vẫn thường tạo nên trong thơ:
Bên kia Sông Đuống
Mẹ già nua còm cõi gánh hàng rong
Dăm miếng cau khô
Mấy lọ phẩm hồng
Vài thiếp giấy đầm hoen sương sớm.
(“Bên kia Sông Đuống’’, tr. 31)
Bóng dáng bà mẹ quê rẻ thoáng trên các đường làng quạnh vắng, bước cao rẻ bên bờ tre hun hút, hoặc trên những chuyến đò ngang miệng hé hạt na nhòa bến vắng, làm nhớ đến một bà Tú Xương chưa xa xôi lắm, và câu thơ Lưu Trọng Lư:
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.
Ta có câu ca dao Yêu người yêu cả đường đi. Đơn nháin và chân xác. Bóng dáng cô hàng xén trên Đường đê chợ Trầm sang mùa tu hú đã chồng lên hình ảnh cô gái quan họ:
Đêm hội Lim về
đê quai rảo bước
Đuổi tà lụa nhạt
ánh trăng đầm ấm đường sương
… Em về đồng chiêm đất rạn chân chim
Em đi mưa ngâu nước ngập đồi chè
… Chân Em dài đi chưa biết mỏi
Má hồng em lại nổi
đồng mùa nước lụt mông mênh
(“Bên kia Sông Đuống’’, tr. 64)
Đường tình ko tuổi theo trời đất chuyển màu, từ đồng chiêm đất rạn qua đồi chè nước ngập. Bước chân mẹ còn đê mê cát mịn lại buộc buộc phải bấm sâu vào đường trơn mưa lạnh. Xuôi ngược dọc ngang, những nẻo đường trong thơ Hoàng Cầm hẹn hò nhau ở một ngã ba: đường đến nhau và đường chọn về.
Hai con đường ấy, đều Về với ta.
Người phụ nữ nông thôn
Nàng thơ của Hoàng Cầm là những phụ nữ lao động, lam lũ cật lực. Gánh hàng xén còn là lao động nhẹ, có được gánh hàng thì chẳng hề là nghèo. Đất quan họ không hề là nghèo, nhưng vẫn có những người cùng khổ.
Chúng ta rình nhìn trộm cô gái Tắm đêm, một đêm trăng, tung tóc gội gầu trăng nước giếng. Ta sẽ đau lòng thấy thân thể cô gái đầy vết sẹo:
Em gánh gạo về nhà phú hộ
Nứt vai thành sẹo lá lan đao
Em chở nứa sang bờ duyên phận
Tay đóng bè chân xuôi thác ghềnh
Tuổi đã rách vá gì cho kịp
Da mở đông tuốt sẹo ngang thân
… Phấn mùa trăng thoa mờ sẹo tuổi.
(Bên kia Sông Đuống, tr. 83)
Trên đời không gì đẹp và quý bằng thân thể người đàn bà. Và những vết sẹo do lao động hay roi vọt cứa ngang vạch dọc kia là những nhục nhằn chung cho nhân mẫu. Người phụ nữ lam lũ và tất tả vẫn giữ nét duyên dáng:
Tàu cọ em che đàn gà mới nở
Em vực bê vàng lửng dáng chiều xanh
Đắp con đê quai sóng soài đất đỏ
Trận mưa vừa rồi không rụng hoa chanh
… Một tay em che ngọn đèn bạt gió
Một tay quấy nồi cám lợn kê vàng
Như đêm đêm tay kia ôm bé ngủ
Tay này thắp hương… dế lắp thêmc quanh tường
(“Vợ liệt sĩ’’, Mưa Thuận Thành, tr. 2)
Nói đến người phụ nữ Việt Nam, không thể chỉ dừng lại ở làn môi khó khăne mắt, mà phải nhắc đến mồ hôi nước mắt, những vất vả và thiệt thòi. Điều ấy, nhà thơ chỉ thì thầm, nhưng vẫn rõ giọng. Người phụ nữ hiện lên dịu dàng trên nền trời quê hương, giữa tiếng ếch kém chất lượng, ếch ương, chẫu chuột, tiếng chim bạc má, cú vọ tu hú, bồ các, chìa vôi, cạnh con mèo mướp trong xó bếp, cánh chuồn chuồn, châu chấu, bươm bướm, đàn kiến lửa ngoại trừ sân, cái giun đất lòng thòng mỏ con gà trụi, giữa những cành ổi, cành nhãn, cành chanh, ngọn bí lông tơ hoa xoan lả tả và bao nhiêu hình ảnh thân thương khác. Người phụ nữ trong thơ Hoàng Cầm không quyến rũ vì nhan sắc nhưng đáng yêu và đáng nhớ qua bóng dáng, linh hoạt, năng nổ, tận tụy và cam phận:
Tiếng hát theo em đi vớt bèo
Em vớt được mấy chùm sao sáng
Vớt đôi mắt nhìn theo
… Tiếng hát theo em đêm về xay lúa
Cối xay tròn biết thuở nào xong
Tai cối đuổi nhau mãi mãi
Biết bao giờ nên vợ nên chồng?
(Bên kia Sông Đuống, tr. 102)
Thơ về lao động, hiện thực và lao động tình tứ do vậy xưa nay không nhiều lắm đâu. Thỉnh thoảng lắm ta mới gặp ở Nguyễn Bính:
Ví chăng nhớ có như tơ nhỉ
Em thử quay xem được mấy vòng
Ví chăng nhớ có như vừng nhỉ
Em thử lào xem được mấy thưng
Thường thường, những cô gái lầu hoa, người em sầu mộng… dễ đẹp dễ thơ hơn người phụ nữ ngày ngày vật lộn với thực tại. Và làm thơ, đọc thơ là để quên thực tại, đông đảo là lao động, do đó, thơ hay về người phụ nữ lao động hiếm và quý. Và khó làm.
Trong xã hội phong kiến, nghèo khó dễ có mặt đau thương. Thảm kịch người đầy tớ:
Người ở gái trót mê anh đánh cá
Cụ Tiên đuổi ra khỏi làng
Nửa đêm ùm một tiếng
Nước lạnh khép mặt người
(Bên kia Sông Đuống, tr. 110)
Hay cô gái bị bức bách lấy lẽ nhà giàu, mảnh gương rạch ngang cổ, chết rồi còn bị xã hội lên án:
Sai lấy mo cau
Úp xuống mặt người chết
Cho manh chiếu bó xác
Chôn ngay đầu làng
Trên mồ cắm một thanh tre
Đề bốn chữ “vô luân vô đạo”
(Bên kia Sông Đuống, tr. 111)
Xã hội phong kiến, khe khắt và bất công, nghiền nát những mối tình và những giấc mơ:
Chúng ta yêu nhau có tội tình gì
Phải đến giữa đình trói ngả vạ
(Bên kia Sông Đuống, tr. 73)
Có những cặp tình nhân đói nghèo chẳng được sánh đôi, những chàng trai nghèo đói phải xa quê, những phụ nữ nón quai thao úp bụng, khăn gói lìa quê…
Quê Kinh Bắc của Hoàng Cầm nổi tiếng là nhiều hội hè, đình đám, nhiều dịp vui kém chất lượngi trí cho nhân dân… Nhưng trong thực tế, những cuộc vui chơi, hào nhoáng và ồn ào không bù đắp được nhiều nỗi buồn riêng và những nặng nề của thế giới. Người nông dân cơ cực chọn vui có thân phận cây pháo:
Chuỗi pháo đùng thèm bay
bùng giấy đỏ liều thân
(Bên kia Sông Đuống, tr. 102)
Hoàng Cầm làm thơ ca ngợi quê hương và cuộc sống. Nói chung thơ anh lạc quan vì tin vào cái đẹp, cái thấp, tin vào hạnh phúc, nhưng vẫn với nhiều nét buồn đau. Từ đó, thơ anh nhiều giai điệu và giàu nhân tính, chịu sự đọc lại và lọc đãi. Ngôn ngữ khúc mắc, có lúc cầu kì lại càng làm đặc biệt chất trí tuệ – một chất trí tuệ nhuần nhuyễn tình cảm, thường quay về quá khứ. Thơ Hoàng Cầm là lẵng hương thầm của những cành hoa xa vắng.
Noël 1993
[1]
Thạch Lam, “Hàng nước cô Dần’’ trong Hà Nội ba mươi sáu phố phường
[2]Dân ca quan họ Bắc Ninh, nhiều tác giả, nxb Văn học, Hà Nội, 1962, tr. 17. Đọc thêm: Quan họ, nguồn gốc và công đoạn phát triển, nxb. công nghệ Xã hội, Hà Nội, 1978.
Bạn đang đọc bài viết: các cô hàng xén răng đen cười như mùa thu tỏa nắng tuyệt vời nhất 2024
✅ Thâm niên trong nghề | ⭐Công ty dày dặn nghiệm trong ngành giặt từ 5 năm trở lên. |
✅ Nhân viên chuyên nghiệp | ⭐Đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp, nhiệt tình có kinh nghiệm và kỹ năng trong giặt đồ. |
✅ Chi phí cạnh tranh | ⭐Chi phí giặt luôn cạnh tranh nhất thị trường và đảm bảo không có bất kỳ chi phí phát sinh nào. |
✅ Máy móc, thiết bị hiện đại | ⭐Chúng tôi đầu tư hệ thống máy móc, thiết bị hiện đại nhất để thực hiện dịch vụ nhanh chóng và hiệu quả nhất |
HỆ THỐNG CỬA HÀNG GIẶT LÀ CÔNG NGHIỆP PRO
- Điện thoại: 033.7886.117
- Website: Giatlacongnghieppro.com
- Facebook: https://www.facebook.com/xuonggiatlacongnghiep
- Tư vấn mở tiệm: Giặt là hà nội
- Tư dậy nghề: Học nghề và mở tiệm
- Địa chỉ:Ngõ 199/2 Đường Phúc Lợi, Phúc Lợi, Long Biên, Hà Nội
Cở sở 01: Ngõ 199/2 Đường Phúc Lợi, Phúc Lợi, Long Biên, Hà Nội Cơ Sở 02: Số 200, Trường Chinh, Quận Thanh Xuân, Hà Nội Cơ Sở 03: Số 2C Nguyên Hồng, Thành Công, Ba Đình, Hà Nội Cơ Sở 04: Số 277 Thanh Nhàn, Hai Bà Trưng, Hà Nội Cơ Sở 05: Số 387 Phúc Tân, Lý Thái Tổ, Hoàn Kiếm, Hà Nội Cơ Sở 06: Số 4 Hàng Mành, Hàng Gai, Hoàn Kiếm, Hà Nội | Cơ Sở 07: Số 126, Thượng Đình, Khương Trung, Thanh Xuân, Hà Nội Cơ Sở 08: Số 261 Nguyễn Khang, Yên Hoà, Cầu Giấy, Hà Nội Cơ Sở 09: Số 68 Nguyễn Lương Bằng, Chợ Dừa, Đống Đa, Hà Nội Cơ Sở 10: Tầng 7, Plaschem 562 Nguyễn Văn Cừ, Long Biên, Hà Nội Cơ Sở 11: Số 72, Phố An Hòa, P. Mộ Lao, Hà Đông, Hà Nội Cơ Sở 12: Số 496, Thụy Khuê, Bưởi, Quận Tây Hồ, Hà Nội |